Đụ bé gái ngây thơ dễ dụ, Nhất Ninh dở chứng nói: “Văn Hạ, anh mang cái cặp rách đó làm gì, giúp em mang hi-hat đi.” Văn Hựu Hạ không nhúc nhích: “Tự mà mang.” Từ hôm ấy trở về sau, lúc Khâu Thanh cây ngay không sợ chết đứng nhờ anh hỗ trợ thì sẽ tưởng bở nghĩ, e là Văn Hựu Hạ, chắc có lẽ có một chút, Địt cô em ngây thơ ngoan hiền không đẩy cậu ra, dung túng cậu, nuông chiều cậu. Cậu có cảm giác an toàn tuyệt đối trong đống cảm xúc “không đẩy ra, dung túng, nuông chiều”. Nếu tiếp tục duy trì trạng thái này thì e rằng một ngày nào đó, khi nằm cùng nhau