Hai thằng xhđ phang em chủ nhà để trừ nợ, ngoài cửa sổ, nhìn lại cái tô cháo thì nhỏ chỉ ăn mới một nửa là bỏ. – Sao không ăn hết luôn chừa lại làm gì – tôi hỏi… – No rồi… – Ừ vậy thôi. – Thay đồ đi rồi về – tôi nói… – Ừ. Buồn bã và bực tức, đôi bàn tay thô kệt nắm chặt lấy tay ga mà kéo đi, đằng sau là một tảng đã im lặng và lạnh nhạt. Tôi cũng chẳng nói chẳng quan tâm gì, tôi chỉ muốn bây giờ được về nhà. Dắt con xe vào cổng, con nhỏ lại đi lên phòng, tôi thì cứ nằm bệch ra trên cái ghế gỗ, Hai thằng xhđ phang em chủ nhà để trao đổi nhăm nhi một lúc thì con bé Trinh cũng tới. –